Ăn rau không chú ơi? Một giọng
khàn khàn, run run làm gã giật
mình. Trước mắt gã, một bà cụ
già yếu, lưng còng cố ngước lên
nhìn gã, bên cạnh là mẹt rau chỉ
có vài mớ rau muống xấu mà có
lẽ có cho cũng không ai thèm
lấy.
- Ăn hộ tôi mớ rau …!
Giọng bà cụ vẫn khẩn khoản. Bà
cụ nhìn gã ánh mắt gần như van
lơn. Gã cụp mắt, rồi liếc xuống
nhìn lại bộ đồ công sở đang
khoác trên người, vừa mới buổi
sáng sớm. Bần thần một lát rồi
gã chợt quay đi, đáp nhanh: Dạ
cháu không bà ạ! Gã nhấn ga
phóng nhanh như kẻ chạy trốn.
Gã chợt cảm thấy có lỗi, nhưng
rồi cái cảm giác ấy gã quên rất
nhanh. “Mình thương người thì
ai thương mình” – cái suy nghĩ
ích kỷ ấy lại nhen lên trong đầu
gã.
- Ăn hộ tôi mớ rau cô ơi! Tiếng
bà cụ yếu ớt.- Rau thế này mà
bán cho người ăn à? Bà mang về
mà cho lợn!
Tiếng chan chát của một cô gái
đáp lại lời bà cụ.
Gã ngoái lại, một cô gái cũng tầm
tuổi gã. Cau mày đợi cô gái đi
khuất, gã đi đến nói với bà:
- Rau này bà bán bao nhiêu?- Hai
nghìn một mớ – Bà cụ mừng rỡ.
Gã rút tờ mười nghìn đưa cho
bà cụ.
- Sao chú mua nhiều thế?- Con
mua cho cả bạn con. Bây giờ con
phải đi làm, bà cho con gửi đến
chiều con về qua con lấy!
Rồi gã cũng nhấn ga lao vút đi
như sợ sệt ai nhìn thấy hành
động vừa rồi của gã. Nhưng lần
này có khác, gã cảm thấy vui
vui.
Chiều hôm ấy mưa to, mưa xối
xả. Gã đứng trong phòng làm
việc ngắm nhìn những hạt mưa
lăn qua ô cửa kính và theo đuổi
nhưng suy nghĩ mông lung. Gã
thích ngắm mưa, gã thích ngắm
những tia chớp xé ngang trời,
gã thích thả trí tưởng tượng
theo những hình thù kỳ quái ấy.
Chợt gã nhìn xuống hàng cây
đang oằn mình trong gió, gã
nghĩ đến những phận người, gã
nghĩ đến bà cụ…
-Nghỉ thế đủ rồi đấy!
Giọng người trưởng phòng làm
gián đoạn dòng suy tưởng của
gã. Gã ngồi xuống, dán mắt vào
màn hình máy tính, gã bắt đầu
di chuột và quên hẳn bà cụ.
Mấy tuần liền gã không thấy bà
cụ, gã cũng không để ý lắm. Gã
đang bận với những bản thiết
kế chưa hoàn thiện, gã đang
cuống cuồng lo công trình của
gã chậm tiến độ. Gã quên hẳn bà
cụ.
Chiều chủ nhật gã xách xe máy
chạy loanh quanh, gã vẫn
thường làm như vậy và có lẽ gã
cũng thích thế.
Gã ghé qua quán trà đá ven
đường, nơi có mấy bà rỗi việc
đang buôn chuyện.
Chưa kịp châm điếu thuốc, gã
chợt giật mình bởi giọng oang
oang của một bà béo:- Bà bán
rau chết rồi.- Bà cụ hay đi qua
đây hả chị? – chị bán nước khẽ
hỏi.- Tội nghiệp bà cụ! một
giọng người đàn bà khác.- Cách
đây mấy tuần bà cụ giở chứng
cứ ngồi dưới mưa bên mấy mớ
rau. Có người thấy thương hỏi
mua giúp nhưng nhất quyết
không bán, rồi nghe đâu bà cụ bị
cảm lạnh.
Nghe đến đây mắt gã chợt nhòa
đi, điếu thuốc chợt rơi khỏi môi.
Bên tai gã vẫn ù ù giọng người
đàn bà béo kia. Gã không ngờ…!
c0n ngu0j nhjeu khj cung vo tjnh de r0j tu bjen mjnh thanh vo tam
Truyen nay kug k kam dog lam.mjh thjc nge chuyen tinh yeu h0n.
Ba cu that dang thuong.mjh tkay kau ckuyen nay tkat y ngkja
Pan nao o nghean pm sdt 01694723940..cau chuyen cam dong qua.huhu.mk doc.xog nuoc/ mát cua mk cu ko ngug tuon.
Hjx.that t0j ngjp.that la m0t kau chjen kam d0g.kug la m0t paj h0c t0t cho cta
Cam dong wa.minh nghi ba cu lai nho den cai dang lum khum cua ba minh ngay truoc
Co get thj get co be cao gat kia.anh kia mua la gjup do chu ko phaj la mua an nen k track dk.vs anh ta cug ko co y djnh quay laj lay rau dau.anh ta cug co log tot thuog nguoj thoj.anh ta dau phaj co y gjet ng.
Chúng ta là con ngừơi Việt Nam,mang trên mình dòng máu anh hùng đã trải qua biết bao gian khổ.Nhưng tại sao những kẻ vô tâm kia không chịu hiểu?Cuộc sống ấm áp tình người biết bao khi chúng ta chung tay góp sức giúp đỡ những con người khốn khó ấy.Và tuy rằng khốn khó nhưng họ lại trọng chữ tín,trân trọng tình cảm con người đến thế.đâu như kẻ mua rau đấy.hắn hối hận thì đã quá muộn rồi.
Moi nguoi thay thuong ba cu dung k0.minh kung vay.nhung neu ga do la cac ban thi cac ban se lm ntn.theo minh thi cac ban kung k the giup gj hon cho ba cu dau.so phan cua moi nguoi ma cac ban.mong la linh h0n ba se dk thanh than khj bjet ga kia hoj han va bjet dk tjnh cam cua m0j nguoj danh cho ba.mot ba cu ngheo tien nhug k ngheo tjnh cam va su that tha,chat phat...!!!
Trên đời này có mấy người được như bà cụ đó. Mà cái thằng kia đáng chết quá!
Địt con cụ thằng mặt lồn khốn nạn! Giết người chỉ với 10k rách
Huhu,to khoc ui,huhu
Khô?
Nguoj vjet nam
That kh0? Than ba ku.
Hjx,nge x0g nh0 laj ngu0j pa nam na0 nu0j mjh kh0n l0n,uj cha0! Pa 0j? C0n c0 l0j v0j pa
toi nghiep ba ku chi tai ga do vo tam wa
Mình vừa thấy câu chuyện này trong chương trình lestgo của kênh VTC2!
ba cu dang thuog qua, nhug tinh huong nhu the mih cug gap roi'. va' cug hanh' dog nhu ga trai do'. nhug nguoi' kia ngta biet mh' giup do ho nen k hanh dog nhu ba' cu do'.
1 câu chuyện thật sự...